Với những người mẹ 2 con hoặc nhiều hơn thế, cảm giác hân hoan chào đón bé thứ hai bao giờ cũng kèm theo sự xót xa, thương bé thứ nhất. Chị Trang Bùi cũng không là ngoại lệ.
Gia đình nào cũng vậy thôi, đều mong muốn mình có vài đứa con để sau này chúng giúp đỡ nhau vui chơi, học tập và làm việc. Rồi đến khi bố mẹ về già, chúng sẽ biết đoàn kết, yêu thương và vun vén hạnh phúc cho nhau. Nhưng đó là ý tưởng về lâu về dài, còn trên thực tế, với nhiều gia đình, khi chào đón thành viên nhí thứ 2 thì quả là một sự thay đổi lớn lao, thậm chí gây sốc không nhỏ cho em bé đầu.
Nếu như lúc trước bé đầu được chiều chuộng bao nhiêu thì đến khi em bé ra đời, bé sẽ bị “bỏ bê” nhiều bấy nhiêu. Nói bỏ bê thì cũng không hẳn nhưng mà chắc chắn thời gian, sự chăm chút và tình cảm của bố mẹ sẽ được sẻ đôi cho cả em nữa, và bé thì cũng dần phải quen với môi trường mới này thôi. Nhưng phận làm cha mẹ, khi nhìn thấy con đầu cứ thui thủi một mình trong thời gian em còn nhỏ, chắc cũng không tránh khỏi xót xa.
Như người mẹ Trang Bùi (1984) đến từ thành phố Huế dưới đây là một ví dụ. Bé lớn nhà chị năm nay đã gần 6 tuổi và em bé thì cũng 1 tuổi rưỡi rồi nhưng có những khoảnh khắc như dưới đây, khi con gái lớn nằm một mình trong phòng khách đợi mẹ ru em ngủ trên tầng 2, chị lại thấy lòng mình thắt lại.
Bức ảnh trên được chị chia sẻ trong một hội nhóm nuôi con trên mạng xã hội và nhanh chóng nhận được đồng cảm của những người mẹ có 2, 3 con khác. Cảm giác bối rối, thoáng chút xót xa vì con đầu không được mẹ ẵm bồng, chăm sóc nhiều như đáng lẽ phải thế là có thật.
Có lẽ nỗi lòng đó không chỉ của mẹ Trang Bùi đâu mà người mẹ nào khi nhìn đứa con đầu tiên của mình lủi thủi thì cũng như vậy thôi. Như cảm giác của mẹ Trần Hồng Phương đây chẳng hạn: “Vừa tối qua em cũng trải qua cảm giác đấy đây , nhìn anh lớn 4 tuổi phải nằm cùng bố ở dưới xong cứ nhìn mẹ mà lòng quặn đau. Em mới đẻ bạn thứ 2 được 13 ngày nhưng tối qua bạn lớn ho quá làm em bé cứ giật mình, đành để 2 bố con ngủ riêng nhưng vẫn chung phòng. Anh thì cứ nhìn mẹ rồi chảy nước mắt , bố thì ngủ quay cu đơ. Nghĩ tội con không chịu được”.
Còn bạn Yenanh Nguyen thì kể lại: “Bé lớn mình 2,5 tuổi, bé nhỏ 8 tháng. Đêm mẹ nằm giữa quay sang cho em tu ti. Bạn lớn ôm sau lưng mẹ nói: “Mẹ ơi, con ôm mẹ nhớ. Mẹ ơi, mẹ quay sang đây ôm con đi. Mẹ ơi mẹ đừng đánh con nhớ. Con khóc đấy. Con ốm đấy. Mẹ ơi mẹ đừng cấu con nhớ. Mẹ chớ chưa…”. Bé cứ ôm lưng mẹ nói một hồi thì lăn ra ngủ. Tối nào cũng thế”.
Con gái của mẹ Thảo Nguyễn Phương thì còn tội hơn: “Mình cũng thế, thương con lớn lắm, nhiều lúc rơi nước mắt vì con. Sáng chị dậy đi học nhưng không dám vào phòng mẹ, sợ em dậy bị mẹ mắng, cứ ngồi cửa phòng mẹ hát nhỏ nhỏ để mong mẹ dậy. Tối muốn ngủ với mẹ nhưng không ngủ được vì quấy em dậy, ngủ cùng bà nhưng vẫn muốn mẹ nằm cùng. Nói chung thương lắm”.
Về phần mình, chị Trang chia sẻ, chị lấy chồng năm 28 tuổi và có bé đầu tên là Lê Hồng Bảo Khánh (tên thường gọi ở nhà là bé Len) rất dễ thương. Khi bé lên 4 tuổi thì chị sinh thêm một bé gái nữa đặt tên là Lê Hồng Bảo Khanh. Hai chị em cách nhau một khoảng đủ để cho bé Len nhận thức được sự có mặt của một thành viên nữa trong gia đình.
Người mẹ trẻ kể rằng: “Lúc trước mới có bé Len, vợ chồng mình đều chiều bé lắm. Mình làm kinh doanh còn chồng thì là đầu bếp nên đều có thể thu xếp thời gian cho bé. Khi bé lên 4 thì mình sinh lần 2, cũng là một bé gái và từ đây thì mọi thứ thật sự thay đổi”.
Theo lời mẹ Trang, mẹ cảm thấy bé Len từ lúc có em cứ tội tội, đặc biệt là lúc mẹ mới sinh, bé cứ ngồi ngoài cửa mà nhìn vào thôi. Chị trông thấy mà cứ rớt nước mắt. Rồi nhiều lúc bé cứ lủi thủi chơi một mình cho mẹ chăm em. Đành rằng đi học cả ngày, tối về đáng lẽ ra phải được mẹ ôm ấp thì nay lại phải nhường bố, nhường mẹ cho em nhỏ tuổi hơn.
“Thật nhiều lúc mình cũng muốn rớt nước mắt khi nhìn thấy con. Nhưng bây giờ chẳng biết phải làm thế nào, vì lớn lên rồi thì bé cũng sẽ quen thôi. Cũng may là bé Len rất biết yêu thương em, không ganh tị và chăm em khéo vô cùng. Có những lúc nào mà mẹ nhờ chăm em cho mẹ đi tắm là bé thích lắm. Rất ra dáng bà chị lớn trong nhà”, chị Bùi Trang cho biết thêm.
Bé Len còn được một đức tính nữa là tự lập từ rất sớm, bé tự tắm, tự chuẩn bị dụng cụ đi học, tự thay quần áo, tự đi vệ sinh. Tất cả là do mẹ Trang luyện cho bé nên bây giờ bé cũng không phải phụ thuộc vào mẹ quá nhiều. Thay vào đó, có những lúc bé còn làm cho mẹ thấy bất ngờ vì khả năng tự quản lý mọi thứ trong cuộc sống riêng của bé.
Mẹ Bùi Trang hiện tại có 2 cô con gái thì cả hai đều rất xinh xắn, đáng yêu. Cô chị lớn còn rất có năng khiếu văn nghệ và thường xuyên được đi diễn ở trường. Bé Len những lúc được mặc các bộ trang phục diễn trông mới thật rạng rỡ và tươi tắn làm sao.
Khoảnh khắc cô đơn nằm trên ghế sopha phòng khách đợi mẹ ru em của bé Len, dù khiến mẹ Trang và những người mẹ 2 con khác nhói đau, xót xa pha lẫn có lỗi với con, nhưng cảm giác ấy sẽ chóng qua khi hai đứa trẻ cùng lớn lên dưới một mái nhà, yêu thương, bầu bạn với nhau, trưởng thành cùng nhau.
Theo Helino
[Theo Gia đình/Gia đình & Xã hội]